Cuốn vở ký ức

“Này tên kia, mi có trả vở tui không? Tui không có đùa mi đâu đó? Mau trả vở tui lại đi!”

Giờ trưởng thành rồi, khi nhìn lại những cuốn vở ấy, tôi mới thấy tuổi học trò của tôi tạo nên một bức tranh thật sống động.

Hồi còn học tiểu học, những trò đùa kiểu như vậy diễn ra rất nhiều, mà lạ thay những người hay bị mấy cái trò kiểu như thế lại là những cô cậu học trò ngu ngơ, hay những “kẻ mọt sách” chứ không phải ai khác. Nhiều lần méc thầy cô rồi, nhưng những kẻ lấy cắp ấy lại rất tinh quái thưa với cô rằng: “Em không lấy vở của bạn ấy ạ, bạn ấy nói oan cho em quá”, rồi thì “Em trả cho bạn ấy rồi mà cô.” vân vân và mây mây. Thực tình thì mấy tên đó vẫn đang giữ khư khư cuốn vở của mình, nghĩ trong lòng bực mình mà không làm gì được. Thời gian trôi qua cũng đã lâu, cuốn vở ấy vẫn ở một nơi nào đó không thể nào xác định được.

Lên cấp hai, những cuốn vở của tôi lại trở thành những “mục tiêu lâu dài” của mấy tên tiểu quỷ trong lớp. Có một lần, tôi đang viết những bài thơ do tôi tự nghĩ ra vào một cuốn vở mỏng xinh xinh, thì chợt có một đứa bạn ra giật lấy khỏi tầm mắt của tôi rồi chạy vụt đi mất. Tôi vội đứng lên truy đuổi theo cậu ta, nhưng buồn thay, tốc chạy của tôi không đáng gì so với cậu ta. Ở lớp, cậu ta được đặt cho cái biệt danh là “Mũi tên thần tốc” bởi tốc chạy của cậu ta quá nhanh, vượt xa so với phần còn lại của lớp học. Nhưng có điều, tôi lại không hề thích cậu ta, hay đúng hơn là chẳng có ấn tượng gì tốt đẹp về cậu ta cả. Dù biệt danh là thế, nhưng cậu ta lại có cái tật xấu là hay đùa dai với mấy đứa con gái trong lớp – điển hình là tôi đây. Sau màn chạy nước rút không thành, tôi đành ngồi bệt xuống đất, không biết nên làm gì ngoài khóc. Cô chủ nhiệm có hỏi tôi xem ai lấy cuốn vở đó thì tôi đích thị chỉ điểm cậu ta, nhưng buồn một nỗi là cậu ta chối rất nhẹ nhàng, như chuyện đó không hề xảy ra, mặc dù sau đó tôi có kiểm tra lại cặp sách cũng như những chỗ xung quanh mà không thấy đâu. Giờ ngẫm lại thì tôi tự thắc mắc rằng: “Chữ mình viết có đẹp đâu? Thơ mình viết cũng đâu có hay mà sao nó lại lấy của mình làm gì nhỉ?”

Ba năm học cấp ba, những trò đùa ấy bỗng tan biến, không còn xảy ra với tôi nữa. Quãng thời gian ấy có thể nói là bình yên nhất trong suốt 12 năm đi học của tôi. Nói là thế, nhưng thực tình là tôi cũng bắt đầu biết yêu rồi. Năm lớp 11, tôi có thích thầm một bạn trai cùng khối, cậu ấy cũng khá đẹp trai, vẻ ngoài cao ráo. Tôi cũng có đôi ba lần tiếp xúc với cậu bạn này rồi và nhận thấy cậu ấy là một người thân thiện, hòa đồng, và đặc biệt là chưa có người yêu. Tôi tự nhủ rằng: “Cơ hội của mi đây rồi chứ đâu, nắm bắt lấy ngay không là mất luôn đó.” Làm quen với cậu ấy cũng được một thời gian, cậu ấy cũng dành khá nhiều tình cảm cho tôi. Không đợi được hơn nữa, tôi liền chủ động bày tỏ tình cảm với cậu bạn đó, và kết quả tôi nhận lại được là lời đồng ý, cùng với một nụ hôn ngọt ngào. Từ hôm đó, tôi lấy một cuốn vở hình trái tim, ghi lại những dòng tâm trạng của mình khi nghĩ về cậu ấy, ghi lại cả những khoảnh khắc ngọt ngào nhất của cả hai. Đến hết năm lớp 12, cuốn vở ấy đã được viết gần phủ kín rồi, chỉ để lại một dòng cuối cho ngày bế giảng. Tôi định mang cuốn nhật ký ấy tặng cho người mình yêu, nhưng mà buồn thay, cậu ấy lại chủ động đến tìm tôi để nói lời chia tay. Lí do cậu ấy đưa ra là cậu ấy phải chuyển đi nơi khác, không thể nào dành nhiều thời gian cho tôi, với lại cậu ấy muốn tập trung hơn cho việc học đại học. Ngày bế giảng hôm đó với tôi là ngày buồn nhất trong cuộc đời tôi. Tối hôm ấy, tôi tính đem cuốn nhật kí ấy đi đốt thì bất ngờ, bên chuyển phát nhanh có tới và đưa cho tôi một bưu kiện. Tôi cũng mơ hồ không biết là ai gửi, nhưng trước mắt tôi nhận lấy nó. Bước vào trong phòng, tôi mở nó ra, thì lạ thay, hai cuốn vở bị mất năm xưa đều tề tựu đông đủ kèm theo hai bức thư nhỏ của những kẻ đã ăn cắp nó. Tôi vô cùng bất ngờ vì cuối cùng cả hai cuốn vở “thất lạc” năm nào đã trở về bên tôi, cũng bất ngờ là cả hai con người kia cũng chịu buông bỏ cuốn vở mà họ đã đánh cắp.

Giờ trưởng thành rồi, khi nhìn lại những cuốn vở ấy, tôi mới thấy tuổi học trò của tôi tạo nên một bức tranh thật sống động. Từ màu sắc, cho tới từng nét vẽ, tất cả đã tạo nên bức tranh tươi đẹp, đong đầy cảm xúc về những năm tháng đi học. Còn những cuốn vở xưa ấy, tôi cất gọn chúng vào một chiếc hộp sắt cũ, xé một mảnh giấy nhớ rồi dán lên cuốn vở trên cùng. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về dòng chữ nên ghi vào mảnh giấy ấy, và cuối cùng, tôi đã ghi lên mảnh giấy ấy bốn chữ “Cuốn vở ký ức”. Nó giống như nhắc nhở tôi rằng sau này, khi có con rồi, tôi có thể đưa lại cho con chiếc hộp này, để con cảm nhận được những gì mà người mẹ của nó đã trải qua.

Viết bởi Diệp Tư Viễn


*** Vui lòng đọc kỹ yêu cầu về Bản Quyền - Cộng tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung của Blog | Về trang chủ: Reader.com.vn

Từ Sách Đến Đời
Sách cùng danh mục
Mỗi người trong chúng ta đều chỉ sống một lần trong đời

Mỗi người trong chúng ta đều chỉ sống một lần trong đời

Cuộc sống này hối hả lắm, hãy dành một ngày nghỉ cuối tuần để tìm những khoảng lặng trong tâm...

Chúng ta nỗ lực vì điều gì?

Chúng ta nỗ lực vì điều gì?

Sau khi lên đại học, mới biết được cuộc sống của người trưởng thành có bao nhiêu thứ phải lo...

9 quán cafe sách đẹp và yên tĩnh tại Hà Nội dành cho mọt sách

9 quán cafe sách đẹp và yên tĩnh tại Hà Nội dành cho mọt sách

Bạn muốn thoải mái tận hưởng khoảng thời gian cuối ngày để đắm chìm trong thế giới riêng của...

Quy định về Bản quyền - Cộng tác trên Reader.com.vn

Quy định về Bản quyền - Cộng tác trên Reader.com.vn

**Vui lòng đọc kỹ yêu cầu và quy định về Bản Quyền - Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn...

Giới thiệu

Giới thiệu

Reader là chuyên trang giới thiệu những cuốn sách hay nên đọc, review sách, chia sẻ tới độc giả những...

Tình yêu như một ly trà, đúng vị đủ hoàn cảnh mới là trà ngon

Tình yêu như một ly trà, đúng vị đủ hoàn cảnh mới là trà ngon

Trà càng đậm vị lại cứ ngỡ là trà ngon, nhưng hóa ra lại không phải. Đúng vị đủ hoàn cảnh mới...

Hội du lịch - Nơi những chuyến đi không còn của riêng ai

Hội du lịch - Nơi những chuyến đi không còn của riêng ai

Hội du lịch không chỉ là nơi tìm kiếm thông tin cho các chuyến đi mà còn là nơi để chia sẻ. Từ đó...

Bảng giá đăng bài viết quảng cáo, Guest Post của Reader

Bảng giá đăng bài viết quảng cáo, Guest Post của Reader

Để có thêm kinh phí duy trì, cũng như là trả nhuận bút cho các tác giả thì Reader chính thức triển khai...

Sách đọc nhiều nhất
200+ câu đố vui, đố mẹo, câu đố dân gian hay nhất kèm đáp án

200+ câu đố vui, đố mẹo, câu đố dân gian hay nhất kèm đáp án

Tổng hợp những câu đố vui, đố mẹo hay và hài hước nhất có sẵn đáp án được chọn lọc từ 200+...

Sách là gì? Lợi ích, vai trò và những giá trị của sách trong cuộc sống?

Sách là gì? Lợi ích, vai trò và những giá trị của sách trong cuộc sống?

Mỗi người đều có một định nghĩa riêng về sách khác nhau. Vậy thật sự sách là gì? Lợi ích của...

Giải thích câu “Nhiễu điều phủ lấy giá gương - Người trong một nước phải thương nhau cùng”

Giải thích câu “Nhiễu điều phủ lấy giá gương - Người trong một nước phải thương nhau cùng”

Thành ngữ, tục ngữ từ lâu đã trở thành một vẻ đẹp bất diệt trong kho tàng văn học Việt Nam. Tinh...

Mỗi người trong chúng ta đều chỉ sống một lần trong đời

Mỗi người trong chúng ta đều chỉ sống một lần trong đời

Cuộc sống này hối hả lắm, hãy dành một ngày nghỉ cuối tuần để tìm những khoảng lặng trong tâm...

Danh sách những trang web tải sách miễn phí tốt nhất hiện nay

Danh sách những trang web tải sách miễn phí tốt nhất hiện nay

Giới thiệu top những trang web tải sách miễn phí tốt nhất từ sách tiếng việt tại Việt Nam và...

Quy định về Bản quyền - Cộng tác trên Reader.com.vn

Quy định về Bản quyền - Cộng tác trên Reader.com.vn

**Vui lòng đọc kỹ yêu cầu và quy định về Bản Quyền - Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn...